"Hề công tử, ta nhớ hình như người cuối cùng ở với Phụng Vân Hải sư huynh trong núi Đoạn Hồn là ngươi thì phải?" Đột nhiên có một giọng thiếu niên trong trẻo vang lên, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt bức bối này. Người vừa mới lên tiếng chính là Nạp Lan Tử Quân.
Đám người Phụng Liên Ảnh nghe thấy vậy, ngay lập tức đồng loạt quay ngoắt sang Hột Khê, đôi mắt chúng sắc bén giống như một lưỡi kiếm kết từ băng đá, như thể muốn phanh thây cô ra thành trăm nghìn mảnh.
Phụng Liên Ảnh còn chưa nói tiếng nào, một người đàn ông trung niên có tu vi Kim Đan kỳ đỉnh phong đã lạnh giọng quát lên: "Hề Nguyệt, lại là ngươi! Ngươi tưởng rằng nhà họ Phụng bọn ta là những người mà ngươi có thể tùy tiện chọc vào sao? Không ngờ ngươi năm lần bảy lượt dám cả gan khiêu khích sự uy nghiêm của nhà họ Phụng bọn ta!"