Cuối cùng đại hội săn bắn kéo dài đằng đẵng suốt một tháng trời cũng kết thúc.
Hột Khê vừa cầm ngọc giản dịch chuyển tức thời đi ra từ trận pháp dịch chuyển ở núi Đoạn Hồn thì đã nhìn thấy đám người đông đúc trước mắt.
Phần lớn những người này quần áo tả tơi, khuôn mặt tiều tụy, nom vô cùng nhếch nhác chật vật. Nhưng cũng có người vui cười phơi phới như tắm gió xuân, vẻ thỏa thuê đắc chí đong đầy trong đôi mắt. Hiển nhiên là họ đã gặt hái được khá nhiều ở trong đại hội săn bắn lần này.
Hột Khê quét mắt nhìn đám đông một cái, bất ngờ bắt gặp đôi mắt âm u lạnh lẽo như lệ quỷ của Phụng Liên Ảnh.
Ánh mắt của Hột Khê lướt một lượt từ trên xuống dưới người ả, sau lại khẽ liếc nhìn Nhiếp Cẩm Thần đứng cạnh ả. Cô nở nụ cười sâu xa khôn tả.