Các sư huynh đệ bên cạnh Hạ Dật Thần đều ở độ tuổi trên dưới đôi mươi, tính tình nóng nảy dễ bị kích động, bây giờ lại bị nhà họ Phụng đè đầu cưỡi cổ ức hiếp, làm gì chịu ngừng lại.
Đương nhiên cũng vì một nguyên nhân khác, trong đại hội săn bắn không được giết người. Nghiễm nhiên Phụng Vân Hải dám động tay động chân với bọn họ, nhưng tuyệt nhiên không có gan ra tay tàn độc giết chóc một ai, bằng không há chẳng phải khiến nhà họ Hạ và nhà họ Phụng từ mặt đối đầu hay sao?
Mấy đồ đệ Thất Tinh cung không những đẩy vai Nạp Lan Tử Quân, thậm chí còn có người nhạo báng: "Tiểu sư đệ nhát gan quá đấy, chắc hẳn là bị tên mập hồi nãy làm cho chết khiếp, nếu đã không có gan thì chi bằng ở lại đây đi, tránh việc bị bắt lại đánh cho mặt mày bầm giập, chỉ biết gào khóc kêu cứu, làm hạ uy phong của Thất Tinh cung chúng ta!"
Nạp Lan Tử Quân bị bọn họ khinh miệt, sắc mặt trắng bệch, nắm đấm siết chặt bên người, trong mắt tràn đầy vẻ oán hận, u ám.