Đản Đản ngô nghê nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, giọng nói non nớt cất lên: "Cha dạy con đó."
Hắn dạy thì con phải gọi à? Cái đứa nhóc này, con có chút xíu cảnh giác nào không hả? Hơn nữa không phải ngay từ đầu đã vui vẻ gọi người ta là ca ca đẹp trai rồi hay sao?
Nam Cung Dục kề sát vào tai Hột Khê, thấp giọng nói: "Ta còn chưa hỏi nàng nữa Khê Nhi, ca ca đẹp trai à? Hử? Xem ra Khê Nhi rất thích tướng mạo của bản vương nhỉ? Bản vương quả thật vô cùng vinh hạnh."
"Tưởng bở!" Hột Khê đẩy hắn ra, cười nói: "Cha cái gì chứ, huynh đừng có bắt nạt Đản Đản nhà ta nữa."
Nam Cung Dục nhéo chóp mũi đang vểnh cao của cô, nghiêm túc nói: "Bản vương chỉ đang tập làm quen trước cảm giác có người gọi ta là cha một chút. Sau này Khê Nhi gả cho bản vương rồi, sinh con cho bản vương, bản vương sẽ biết cách chăm sóc cho bảo bối của chúng ta thật tốt."
"Nằm mơ! Ai... Ai sinh con cho huynh chứ!" Hột Khê đánh lên tay hắn một cái, cả mặt ửng hồng.