Đản Đản vừa chạm nhẹ vào chén hoa sen ngọc, lập tức trở nên vui mừng khôn xiết, bên trong chiếc chén chứa một nguồn linh lực đặc biệt, mạnh mẽ mà thuần khiết, còn có cả mùi vị của năng lượng thần bí, dù là đem cho Ngưu Ngưu, Long Long hay dì Tiểu Tử thì đều là thứ đồ bổ tốt nhất.
Đản Đản nhanh chóng đem cất chén hoa sen ngọc vào trong không gian, ánh mắt nhìn Nam Cung Dục trở nên vô cùng sùng bái và thân thiết, nó níu chặt lấy góc áo của hắn: "Cha, cha lợi hại quá đi! Những tên xấu xa kia gặp phải cha là bị đánh dẹp lép ngay."
Có điều hình như nhớ đến điều gì đó, Đản Đản bỗng sụt sịt sắp khóc: "Có điều nếu cha đến sớm hơn thì tốt rồi. Như vậy mẹ cũng sẽ không bị đám người xấu ức hiếp, tên xấu xa đó dám cởi quần áo của mẹ, còn định giở trò đốn mạt với mẹ, Long Long với dì Tiểu Tử cũng bị đánh bị thương, hu hu hu... Nếu như cha ở đó, nhất định sẽ bảo vệ được cho mẹ rồi!"