Hột Khê đưa mắt liếc nhìn Phụng Vân Cảnh mặt mày u ám, ánh mắt lạnh như băng đứng ở chỗ không xa đằng kia và lá cờ đen trên bầu trời, tức khắc trầm giọng quát, "Đản Đản, con và Tiểu Long lập tức quay trở lại không gian ngay, không có mệnh lệnh của mẹ không được phép ra ngoài!"
"Con không muốn!" Đản Đản hét to một tiếng, khóc lóc nức nở, "Con không muốn tiếp tục trơ mắt nhìn mẹ bị thương mà chẳng giúp gì cho mẹ được. Con không muốn trở thành đứa bé mồ côi mẹ đâu... Hu hu..."
Hột Khê ngậm ngùi trong lòng, nhưng vẫn phải buông lời nhẫn tâm, lạnh giọng ra lệnh: "Đản Đản, con không nghe lời mẹ nữa phải không? Nếu như con không muốn quay về nữa, có tin là sau này mẹ sẽ không cần các con nữa không? Tiểu Long, ngươi đã nghe chưa? Ta lấy thân phận chủ nhân ra lệnh cho ngươi, lập tức dẫn Đản Đản quay về!"