Hột Khê cười sâu xa: "Nạp Lan Tử Quân, ha ha… ta đã nhớ kỹ rồi." Dứt lời, cô không dừng lại thêm chút nào nữa mà nhanh chân đi ra ngoài điện.
Thẩm Tinh Nhược thấy Hột Khê đã đi mất, nào chịu bị cô cắt đuôi chứ, thế là cô cũng lôi kéo Thẩm Sâm vội vã đi theo sau.
Khi đi ngang qua người Phụng Liên Ảnh, Thẩm Sâm không nhịn được đành buông tiếng châm chọc, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ ôn hòa vui vẻ: "Phụng thiếu chủ, sao sắc mặt thiếu chủ khó coi vậy, thiếu chủ vẫn khỏe chứ? Ta nhớ rõ lúc nãy Phụng thiếu chủ đã nói, nhà họ Thẩm bao che cho hung thủ giết người thì danh dự nghìn năm sẽ mất sạch. Không biết nhà họ Phụng đối mặt với hung thủ đã giết không ít người như Phụng Liên Ảnh thì sẽ xử lý thế nào đây? Phụng thiếu chủ đừng khiến mọi người thất vọng nhé!"
Dứt lời, Thẩm Sâm vui tươi sảng khoái bước nhanh ra khỏi điện dưới sự lôi kéo của cháu gái.