"A a a... !!" Phụng Liên Ảnh thét lên một tiếng chói tai, hai mắt trắng dã, cả người bủn rủn lảo đảo lùi về phía sau, cuối cùng được Nhiếp Cẩm Thần ôm vào lòng.
Còn mọi người có mặt trong đại điện, cho dù họ đã cố gắng kiềm kìm nén nhưng vẫn thích thú mà ngẩng đầu thì thầm bàn tán.
Có thể nói màn đặc sắc cuối cùng này còn hấp dẫn hơn hình ảnh trong vườn thuốc bách thảo đến mấy phần.
Thật không ngờ Băng Liên tiên tử nhìn thì trong trắng ngọc ngà như một đóa hoa lạnh lùng, vậy mà bên trong lại là một ả đàn bà lẳng lơ đến thế. Chậc chậc, thật đúng không ngờ mà!