Vừa nghĩ đến đây, người mặc áo choàng nghiến răng nghiến lợi, dữ tợn cắn đầu lưỡi mình, y phun một ngụm máu lên thân cờ Luyện Hồn.
"Muốn chạy à? Ha ha, đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa! Ngày hôm nay không một kẻ nào trong các ngươi có thể trốn thoát khỏi ta!"
Vừa dứt lời, khuôn mặt quỷ yếu ớt không chống đỡ nổi ban đầu bất thình lình được một luồng ánh sáng đỏ bao phủ, từng tiếng oan hồn ác quỷ gào khóc vang vọng khắp đất trời.
Khuôn mặt quỷ bay lượn một vòng rồi lao vút lên không trung, lại bổ nhào về phía Vô Tâm.
Người mặc áo choàng bật cười chế giễu: "Lần này, ta chống mắt lên xem các ngươi dùng cách gì để bảo vệ chính mình!"
Một cánh tay của Vô Tâm đã không thể nhấc lên nổi nữa, linh lực trong cơ thể gần như cạn kiệt, hơn hết là toàn thân nơi đâu cũng đều bị thương.