"Mộ Dung Phong, tên súc sinh như ngươi còn dám tự xưng là cha của ta sao? Ta thấy ngươi căn bản không xứng đáng làm người!"
Mộ Dung Phong bị đôi mắt đỏ ngầu tựa như ác quỷ của Cốc Lưu Phong dọa cho khiếp đảm, thân thể lùi về phía sau theo bản năng.
Nhưng bỗng nhiên như nghĩ đến điều gì đó, ông ta lại lớn tiếng quát mắng: "Cho dù những chuyện này là thật thì sao nào? Nó cũng không thể thay đổi được sự thật ta chính là cha của ngươi. Dòng máu chảy trên người ngươi chính là dòng máu của ta, từng tấc da thịt trên người ngươi đều là do ta trao cho! Không có ta thì liệu ngươi có thể tồn tại trên cõi đời này được hay không? Ta muốn đối xử với ngươi như thế nào thì làm như thế đấy, theo lý thì ngươi nên chấp nhận chuyện này mới phải chứ. Nếu như ngươi hại chết ta, ngươi sẽ mang tội danh giết cha trên lưng, cả đời gột rửa không hết nghiệp chướng trên lưng, tương lai sau này chắc chắn sẽ bị trời phạt, ha ha ha…"
Đúng vậy, trời phạt!