Bây giờ Tiểu Kim Long đã có thể biến hình, nhưng cũng chỉ biến thành động vật nhỏ được thôi, hơn nữa còn phải là những động vật nhỏ bé có hình dáng tương tự nó.
Nếu như muốn biến thành một con voi, vậy thì không đến ba giây sau, nó sẽ dùng hết sạch linh lực của bản thân rồi phải khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Bốn cái chân thằn lằn đen như mực không mấy bắt mắt nhanh chóng men theo khe cửa, bò vào trong thư phòng của Mộ Dung Phong, quả nhiên không có bất cứ ai phát hiện ra nó.
Một lát sau, Hột Khê đã nhận được tin tức từ Tiểu Kim Long, "Lão đại, nơi này trống không, không có ai hết. Nhưng ta có thể cảm nhận được hình như phía dưới thư phòng này có một luồng khí lạnh lẽo đến thấu xương."
Hột Khê và Cốc Lưu Phong liếc mắt nhìn nhau, một cục đá được phóng ra từ trong tay áo Hột Khê một cách lặng lẽ, bay về phía bụi cỏ phía xa xa.
Tiếng động lách cách nhanh chóng thu hút sự chú ý của đám hộ vệ đang canh giữ phía bên ngoài.