Hột Khê ôm Đản Đản lên, cất giọng điệu thân mật dụ dỗ nói: "Đản Đản, sau này mỗi ngày giúp mẹ luyện vài lò đan dược nhất phẩm nha, sau đó lại luyện một lò đan dược nhị phẩm nữa luôn được không?"
Đản Đản vạch móng vuốt nhỏ, âm thầm tính toán.
Mỗi ngày luyện mấy lò đan dược nhất phẩm, nó có thể ném tất cả thảo dược vào cùng nhau luyện, hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi, một canh giờ liền luyện xong.
Một lò đan dược nhị phẩm cũng mất một canh giờ, hừm... cũng không ảnh hưởng đến thời gian vui chơi của nó.
Có điều Đản Đản vẫn cảm thấy mình nên tranh thủ quyền lợi hợp pháp, "Vậy mỗi ngày mẹ phải làm thật nhiều thật nhiều đồ ăn ngon mới được!"
"Nhóc con hư đốn, còn học thói cò kè mặc cả!" Hột Khê cốc đầu nó, cười nói, "Có lúc nào mẹ không cho con ăn đồ ăn ngon chứ? Được rồi, để khao con giỏi giang như vậy, hôm nay mẹ làm vài món mới toanh cho con thưởng thức!"