Cây roi của gã quất thật mạnh xuống, khiến cho toàn thân của ba hộ vệ bị đánh đến tóe máu đầm đìa, "Sao hả? Ta không phải chủ nhân của các ngươi à? Các ngươi không cần tuân lệnh lời ta có phải không?"
Ba hộ vệ bị gã đánh đập hành hạ đến gào khóc inh ỏi, nào có gan ở lại đó nữa, vừa khóc lóc thảm thiết vừa co giò chạy thoát thân khỏi địa lao.
Cửa của địa lao nặng nề khép lại, vang lên những tiếng ầm đinh tai nhức óc.
Cốc Lưu Phong đang gục đầu cũng từ từ ngước mắt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía người đàn ông trước mặt.
Mộ Dung Lâm Phong tiến gần tới vài bước, đối mặt với ánh mắt buốt lạnh của Cốc Lưu Phong, lại nở nụ cười xán lạn, "Lục đệ, cái ta thích nhất là đôi mắt đó của ngươi, đặc biệt là khi nó đang tràn ngập phẫn nộ mà nhìn chằm chằm vào ta, đúng là khiến cho người ta say mê muốn chết."