Sau khi xuất quan, đầu tiên Hột Khê đến bái tế Trần ma ma, sau đó lại kiểm tra tiến độ tu luyện của Tiểu Li và bọn Hề Giáp một lát rồi mới rời bí cảnh Vực Phong Long, trở về biệt viện.
Lúc này, biệt viện dưới chân núi Thương khác biệt rất lớn so với lúc cô rời đi.
Không biết Hề Tam tậu từ đâu về mấy chục người tôi tớ, sửa sang biệt viện gọn gàng sạch sẽ.
Trong biệt viện lúc này người qua kẻ lại tấp nập, tràn ngập sức sống bừng bừng, đối lập hoàn toàn với cảnh tượng máu me tĩnh mịch lúc trước.
"Tiểu thư, tiểu thư đã về rồi!" Hề Tam vừa trông thấy Hột Khê lập tức mừng rỡ chạy ra chào đón.
Hột Khê gật đầu, khen hắn một câu: "Sửa sang biệt viện khá lắm."
Hề Tam tức khắc vui vẻ ra mặt, đuôi mày và khóe mắt đều ngập vẻ vui sướng và đắc ý: "Đa tạ tiểu thư khen ngợi, thuộc hạ không có thiên phú tu luyện gì, không thể bảo vệ tiểu thư giống như bọn Hề Giáp, có thể làm việc vì tiểu thư, thuộc hạ rất lấy làm vui mừng."