"A a a a…!" Khương trưởng lão phát ra từng tràng âm thanh thét gào không cam lòng. Ngay sau đó lão ta đã bị nhấn chìm trong cơn gió lốc hình thành từ Phong Lôi Dũng Động.
Tiếp sau đó là những tiếng gào rống, những tiếng khóc lóc bi thảm khi cơ thể bị xé toạc bởi gió lốc. Đây chính là tuyệt kĩ của lão, nhưng giờ đây toàn bộ lại được thi triển trên chính cơ thể lão ta.
Chiêu thức này không chỉ đem đến sự giày vò về thân xác, mà khủng khiếp hơn cả chính là sự tàn phá trong linh hồn.
Trận gió lốc qua đi, cơ thể Khương trưởng lão chẳng khác nào một con búp bê rách nát, rơi "bịch" xuống dưới đất, phun ra một vũng máu lớn.
Khắp cơ thể lão ta không có lấy một tấc da thịt nào lành lặn, ngoại hình và da dẻ của lão trở nên già yếu còm cõi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể trông thấy rõ.
Hột Khê lăm lăm trường kiếm, thong thả bước tới, ánh mắt nhìn lão già ta từ trên xuống.