"Nếu các ngươi đồng ý, ta cũng có thể đến chợ bán heo mua một tá bồi thường lại cho các ngươi? Rõ ràng lúc nãy chính miệng Khương trưởng lão đã nói ra những lời này kia mà?"
Rốt cuộc bộ mặt hiền từ của Khương trưởng lão cũng đã xuất hiện vết rạn nứt, ánh mắt nhìn Hột Khê trở nên âm trầm và lạnh lẽo.
Tạ Sùng Minh biết Khương trưởng lão đã nổi lên sát khí, tuy trong lòng gã vô cùng sung sướng nhưng ngoài miệng lại lạnh lùng buông lời chế giễu Hột Khê: "Gọi ngươi một tiếng Hề thần y thì ngươi lại thực sự cho rằng chính mình là thần y rồi à."
"Ta nói cho ngươi biết, tốt nhất ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Nếu hôm nay ngươi ngoan ngoãn quy thuận phủ Khương chúng ta thì sẽ không có chuyện gì. Còn nếu ngươi dám phản kháng thì ta khuyên ngươi nên nhìn lại đám thuộc hạ của mình đi, đó sẽ chính là kết cục mà ngươi phải nhận lấy đấy."