Trong nháy mắt, hết thảy vẻ kinh ngạc và hoài nghi trên mặt bọn chúng biến thành kinh sợ và không thể tin nổi.
Đội trưởng đám hộ vệ nhanh chóng đưa ra quyết định, nói với hộ vệ bên cạnh gã: "Ngươi mau đi thông báo cho Khương trưởng lão. Những người còn lại cùng xông lên với ta, bắt tên nhãi ranh to gan này lại."
"Quả thật là ăn gan hùm mà, dám bén mảng tới địa bàn của nhà họ Khương ta mà giương oai diễu võ, bọn này sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ!"
"Phải đấy, tên nhãi ranh này chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, chẳng lẽ có thể đỡ được đòn tấn công của tất cả chúng ta! Mọi người hãy cùng ta tiến lên!"
Thế nhưng, chẳng đợi bọn hộ vệ này có bất cứ động tác gì, Hột Khê đã cười âm trầm nói: "Cùng tiến công chẳng hề gì, thế nhưng, các ngươi đừng hòng có ai nghĩ đến chuyện chạy thoát."
Vừa dứt lời, mấy chục dây tử đằng đã phóng ra từ trên người Hột Khê chỉ trong nháy mắt. Kẻ đứng mũi chịu sào chính là tên hộ vệ chạy đi định thông báo cho "Khương trưởng lão".