Cô chậm rãi đứng dậy, nhìn hai kẻ bị Tử Minh U La nâng lên giữa không trung, "Có phải các ngươi… rất thích lột da người khác không?"
Sắc mặt hai tên kia vẫn còn vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ, biểu cảm của thiếu niên trước mặt thật sự khiến người khác sợ hãi tột độ, giống như chỉ cần dùng ánh mắt là có thể chém bọn chúng thành trăm mảnh vậy.
Gã đàn ông mập lùn nhịn không được thét lên: "Ngươi… ngươi đừng có mà kiêu ngạo quá. Nhóm Khương trưởng lão sẽ nhanh chóng phát hiện ra tung tích của ngươi thôi."
"Ngươi cũng chỉ là một tên Trúc Cơ kỳ cỏn con, cho dù có dùng thủ đoạn gian trá tới đâu thì đấu với nhóm Khương trưởng lão có tu vi Kim Đan kỳ cũng chẳng có tác dụng gì. Chi bằng bây giờ ngươi hãy ngoan ngoãn nghe lời, tự mình chịu trói, một lát nữa bọn ta có thể cầu xin giúp ngươi!"
Hột Khê nghe vậy liền nở nụ cười trầm thấp, chậm rãi thả hai tên ban đầu bị treo lơ lửng giữa không trung lắc qua lắc lại xuống.