Chỉ trong chốc lát, máu vương vãi khắp nơi, xương cốt lăn lông lốc trên mặt đất.
Giữa hoang mạc rộng lớn và oi bức, mùi máu tươi tanh tưởi khiến người ta chực nôn bao phủ dày đặc, nhưng lại khiến đám ma thú kia càng phấn khích hơn.
Càng ngày sắc mặt Phụng Vân Cảnh càng khó coi hơn theo dòng chảy thời gian, linh lực trong cơ thể hắn cũng bắt đầu hao tổn hết bảy tám phần.
Còn những đệ tử phái Lưu Ly bên cạnh hắn cũng ngày càng ít đi. Một số bị ma thú cắn chết nuốt chửng, một số bị Phụng Liên Ảnh và Nhiếp Cẩm Thần túm lấy làm lá chắn.
Cho dù Phụng Liên Ảnh và Nhiếp Cẩm Thần túm lấy nhiều người làm bia đỡ đạn chết thay cho mình như thế song bản thân vẫn cực kỳ thảm hại, nhếch nhác.