Thiếu niên trước mắt trông có vẻ mới mười lăm, mười sáu tuổi, tu vi cũng chỉ ở Trúc Cơ kỳ, không ngờ rằng y thuật lại cao minh đến vậy.
Ban đầu mọi người đều ngẩn ra, ngay sau đó lại đột nhiên bừng tỉnh, từng người một bổ nhào đến trước mặt Hột Khê quỳ lạy dập đầu.
"Thần y đại nhân, cầu xin đại nhân không trách kẻ tiểu nhân này, cứu lấy chúng tôi với!"
"Đúng vậy đúng vậy! Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng tháp, cầu xin cậu ban phát tấm lòng từ bi, giải độc cho chúng tôi với!"
Vô Dục nhìn đám người gió chiều nào theo chiều nấy không biết xấu hổ, phe phẩy cây quạt cười nhạo: "Ái chà chà, không biết là ai mới nãy ở kia nhục mạ Hề công tử nhà ta, nói công tử là lang băm sẽ hại chết người!
Còn nói công tử nhà ta ngay cả xách giày cho Băng Liên tiên tử cũng không xứng, nói sẽ khiến cho công tử không sống nổi mà ra khỏi vườn thuốc nữa.