"Chẳng lẽ thiếu chủ vì tư tình của bản thân mà để tính mạng của bác mình gặp nguy hiểm sao?"
Cốc Lưu Phong nhắm mắt, đến lúc mở ra, con ngươi đã tràn ngập vẻ bình tĩnh và sâu xa: "Ta suy nghĩ kĩ rồi!"
Nhiếp Cẩm Thần cười ha hả: "Nếu đã suy nghĩ kĩ rồi thì còn không mau cút qua đây dập đầu nhận lỗi với Liên Ảnh muội muội…"
Tuy nhiên, còn chẳng đợi Nhiếp Cẩm Thần nói xong, Cốc Lưu Phong đã đứng dậy, nhìn thẳng vào đôi mắt Hột Khê, chậm rãi nói: "Xin cậu hãy chữa trị cho bác của ta!"
Hột Khê nhướng mày, ánh mắt thoáng vẻ kinh ngạc: "Ngươi thực sự nghĩ kỹ rồi chứ? Ta thật sự chẳng có đẳng cấp thầy thuốc nào cả, cũng chẳng phải hội viên của hiệp hội thầy thuốc gì gì đó."
Cốc Lưu Phong chẳng hề mảy may do dự nói: "Ta tin tưởng cậu!"