Sắc mặt Nam Cung Dục lạnh nhạt, tựa hồ chẳng hề để ý nói: "Người mới, chưa hiểu quy củ, Vân Cảnh huynh đừng chấp nhặt với hắn là được." Lúc này Vô Dục đang vận trang phục hộ vệ bình thường. Một tên hộ vệ thì lấy đâu ra can đảm khiêu khích người nhà họ Phụng, hơn nữa thái độ của Nam Cung Dục dửng dưng thờ ơ, Phụng Vân Cảnh sao không hiểu chứ.
Vô Dục còn định nói gì đó thì bị Thanh Long tiến lên trước vài bước nhẹ nhàng giữ vai hắn, lắc lắc đầu.
Hiện giờ chưa đến lúc trở mặt hoàn toàn với phái Lưu Ly, nếu không sẽ làm hỏng việc lớn của chủ nhân.
Vô Dục bĩu môi, ngậm miệng im lặng.
Còn lúc này, hai người xuất hiện bọng máu nổi toàn cơ thể sớm nhất, thậm chí còn chảy mủ khắp người cũng đã bò ra khỏi vườn thuốc đến gần tới chỗ này.
Hai người bọn họ vừa trông thấy Phụng Liên Ảnh, hai mắt bèn sáng rỡ, lảo đảo ngả nghiêng chạy về phía ả.
Hai người họ đi tới đâu đều bị các võ giả khác nhao nhao tránh như tránh tà.