Dứt lời, hắn nghiêng mình nhoài người về phía Hột Khê, không chút do dự giơ tay ôm vòng eo thon thả của cô.
Hột Khê chỉ cảm thấy cái ôm nóng rực bao quanh cô, không hề cảm thấy nặng nề mà thay vào đó dường như tất cả mọi giác quan đều tập trung ở đôi môi đang dán sát vào bên tai, chậm rãi phả ra những luồng hơi nóng.
"Hạnh phúc cả đời của bản vương đều gửi gắm vào tay Khê Nhi. Khê Nhi nàng… phải chịu trách nhiệm đó!"
Chịu trách nhiệm cái đầu ngươi!
Hột Khê nắm lấy tay của Nam Cung Dục, vận chuyển linh lực toàn thân, cả người bỗng chốc bay lên không trung, hướng tới phía trên sơn cốc.
Tiếng gió gào thét xẹt qua bên tai, thổi đến từng cơn lạnh lẽo, sau lưng cô là người đàn ông nóng bỏng với sự ấm áp.
Hột Khê bỗng nghĩ đến quan hệ giữa họ trong nháy mắt.
Hình như… một canh giờ trước, bọn họ còn như nước với lửa, suýt nữa đoạn tuyệt.
Vậy mà bây giờ bọn họ lại biến thành tình cảnh kề vai sát cánh, sống chết cùng nhau như vậy.