Mặc dù Cốc Lưu Phong nói có biện pháp chạy trốn, nhưng chỉ cần Nam Cung Dục bám riết đuổi theo, bản thân cô vẫn sẽ làm liên lụy đến bọn họ.
Nếu đã như vậy, chẳng bằng để một mình cô và Nam Cung Dục chấm dứt chuyện này.
Cho dù hắn thật sự muốn vì Liên Ảnh muội muội thân yêu của hắn mà giết cô, thì cũng chỉ là muốn mạng một người mà thôi!
Trên mặt Cốc Lưu Phong lộ ra nụ cười ngông cuồng bất kham, cất cao giọng nói: "Sao lại không liên quan chứ? Hôm nay ta rất có cảm tình với cậu, coi cậu như là bạn bè của Cốc Lưu Phong ta. Đã là bạn bè, chuyện của cậu đương nhiên cũng là chuyện của ta. Sao ta có thể bỏ mặc cậu lại đây được?"
Dứt lời, hắn bước lên phía trước chắn trước mặt Hột Khê, trầm giọng nói với Nam Cung Dục: "Ngài đường đường là Minh Vương điện hạ, lại muốn ra tay với một thiếu niên trẻ tuổi có thực lực thấp hơn điện hạ nhiều như vậy, nếu chuyện này truyền ra ngoài, điện hạ không sợ người trong thiên hạ chê cười sao?"