Có điều Hột Khê vừa mới nhấc chân muốn rời đi, đột nhiên cảm giác cơn lạnh lẽo sau lưng.
Ngay sau đó, một luồng linh lực mạnh mẽ như lưỡi đao sắc bén nhanh chóng phóng về phía cô, sắp chạm vào lưng cô.
Hột Khê không chút nghĩ ngợi, rút cái roi từ trong không gian ra, lộn người nửa vòng, dựa theo lực quán tính xoay tròn đánh úp về "vũ khí" kia.
"Bang" một tiếng, phần cuối roi da bị quất trên mặt đất mang theo từng tia lửa nhỏ vụn.
Nhưng mà "vũ khí" tập kích cô đã biến mất không thấy tăm hơi từ khi nào, bây giờ nó đang lắc lư ở trước mặt cô.
Khóe miệng Hột Khê cong lên, cô thật sự không ngờ thứ công kích mình chính là một cái hồ lô.
Mà lúc này cái hồ lô đang lơ lửng giữa không trung, thỉnh thoảng lắc qua lắc lại như cười nhạo sự vô dụng của Hột Khê.
Hột Khê phẫn nộ trừng mắt nhìn ông lão, "Không phải ông mới nói ông không cùng một bọn với ả ta sao?"