Còn An Lăng Nghiêu bấy giờ mới sực tỉnh, giận dữ nói: "Không ngờ tên súc sinh Tần Nguyên Chí đó như âm hồn không tan, đuổi theo đến tận rừng rậm Vạn Thú này! Nghiên Nhi, tu vi của Tần Nguyên Chí khá cao, bọn muội không sao chứ?"
"Đúng vậy, Nghiên Nhi, cháu có bị Tần Nguyên Chí chèn ép gì không?" Một người đàn ông trung niên khác cũng sốt ruột hỏi với theo.
Ông ta dường như là người duy nhất trong đám bọn họ đạt đến kỳ Phân Thần, tuy nhiên cũng chỉ là Phân Thần sơ kỳ mà thôi.
An Lăng Nghiên lắc đầu, "Đại ca, Nhị thúc, mọi người yên tâm, cháu không sao."
"Hai vị Hề công tử đây đã cứu cháu và An bá, còn định hộ tống cháu đến thành Thiên La tìm cô cô."
Dường như An Lăng Nghiêu vẫn còn chút nghi ngờ đối với Hề Nguyệt và Hề Chưa Biết, ánh mắt không ngừng đánh giá hai người. Sau cùng, hắn còn kéo An Lăng Nghiên ra phía sau để che chắn, đúng là một kẻ cuồng muội muội điển hình.