Cho dù tốc độ của Cơ Minh Dục có nhanh hơn nữa nhưng cũng không thể nào nhanh hơn lực hút của vòng xoáy màu đen.
Hề Nguyệt chỉ kịp cảm nhận được một của xúc cảm lạnh buốt nơi đầu ngón tay, nhưng hai người còn chưa kịp phản ứng thì vòng xoáy đó đã nuốt chửng cô và cả Tiểu Hồng Điểu đứng bên cạnh vào trong.
Cơ Minh Dục đứng ngơ ngác tại chỗ, toàn thân như hóa thành pho tượng, một lúc lâu sau vẫn không thể nào nhúc nhích.
Vừa mới đây thôi, ngay tại thần điện Minh Ngục - địa bàn của hắn, hắn lại phải trơ mắt nhìn cái vòng xoáy màu đen kia xuất hiện, rồi lại trơ mắt nhìn nó đưa cô đi. Lửa giận trong lòng hắn cứ thế lớn dần, trở thành nỗi căm phẫn như muốn hủy diệt đất trời.
"Chủ nhân!" Đám người Hỗn Độn và Thanh Long nghe được động tĩnh bèn chạy tới. Thấy sắc mặt của Cơ Minh Dục lập tức sợ hãi, bọn họ rối rít quỳ sụp xuống đất: "Chủ nhân bớt giận!"
Lúc này Cơ Minh Dục quả thực quá mức kinh khủng!