A a a, xa cách mười năm, cuối cùng nó cũng ăn ngon miệng trở lại, đúng là hạnh phúc quá đi mất, hu hu hu…
Hề Nguyệt buồn cười nhìn con thú khổng lồ ngấu nghiến nhai nuốt cái chân thú lớn. Cô lại vươn tay xoa cổ nó một lần nữa. Thao Thiết lập tức ngoan ngoãn cọ vào người Hề Nguyệt, dụi đầu vào lòng cô, vẻ mặt nũng nịu như thể muốn nói "ta rất ngoan đấy nhé, mau vuốt ve, mau cho ta ăn đi nào".
Hai thị nữ bên cạnh thấy thế không khỏi trợn mắt há mồm ngạc nhiên. Trước giờ, Thao Thiết đại nhân không vừa ý một cái là lập tức nuốt chửng người ta, chưa bao giờ các cô thấy đại nhân vẫy đuôi lấy lòng người khác như thế này. Quả thực chẳng khác nào một chú chó trung thành. Bọn họ hoàn toàn không lỡ nhìn thẳng!