Cơ Minh Dục không quan tâm đến câu hỏi của cô ấy mà chỉ lạnh nhạt ra lệnh: "Ngươi đi chuẩn bị quần áo, giày và thức ăn đi."
Chu Tước ngẩn người nhìn Cơ Minh Dục, mãi mà không hoàn hồn lại được.
Cho đến khi Cơ Minh Dục trầm giọng hỏi lại: "Nghe rõ chưa?" Cô ấy mới "hả" một tiếng rồi gật đầu lia lịa: "Rõ, rõ rồi, xin chủ nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ sắp xếp thỏa đáng cho tiểu thư đây!"
Cơ Minh Dục lại nói tiếp: "Nếu nàng ấy muốn ra ngoài thì ngươi hãy đi theo nàng ấy, tuyệt đối không cho nàng ấy rời khỏi phạm vi thần điện."
"Vâng vâng, thưa chủ nhân!" Chu Tước vội vàng đồng ý, sau đó lại hỏi một cách cẩn thận: "Chuyện đó, thưa chủ nhân, xin hỏi tiểu thư này tên là gì ạ? Thuộc hạ nên xưng hô với cô ấy thế nào?"
Chu Tước vừa dứt lời, sắc mặt của Cơ Minh Dục càng trở nên âm u lạnh lẽo hơn, hắn hung hăng trừng mắt với Chu Tước đang không biết gì, sau đó biến mất tại chỗ.