Cơ Minh Dục cười lạnh: "Nàng tưởng đỉnh Bích Lạc là chỗ nào? Mà thần điện Minh Ngục của bản tôn là nơi như thế nào hả? Chỉ một võ giả Kim Đan kỳ không có người trợ giúp mà lại có thể xông vào thần điện Minh Ngục của ta sao, còn vừa khéo rơi vào suối Ngũ Thanh, nơi mà bản tôn tắm rửa nữa chứ. Nàng cảm thấy ta sẽ tin những lời nói dối như thế này à?"
Nếu lúc này có đám người Chu Tước, Thanh Long ở đây, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc đến mức không thốt nên lời mất. Chủ nhân của bọ họ trước giờ mắc bệnh ưa sạch sẽ, lại còn tiếc lời như vàng, từ lúc nào mà chủ nhân gặp người khác lại không cần rèm ngăn cách thế, từ lúc nào mà chủ nhân của bọn họ lại chịu nói một lèo nhiều chữ như vậy thế?
Dường như mọi thói quen của Cơ Minh Dục đều bị phá vỡ khi đứng trước mặt cô gái xa lạ mới gặp lần đầu tiên này. Chỉ là lúc này, ngay đến bản thân hắn cũng không nhận ra điều đó.