Rất nhiều bệnh nhân đang thoi thóp được khiêng ra. Bọn họ đã cảm thấy sinh mệnh của bản thân đã đi đến hồi kết, đã sớm mất hết hy vọng rồi.
Đây không phải là người đầu tiên vu y hiến tế cho thần linh. Trước Tiểu Nặc, vu y còn từng hiến tế vài đứa bé trai và bé gái khỏe mạnh trong bộ lạc. Lần nào bọn họ cũng ôm hy vọng, thế nhưng cuối cùng lại càng thêm tuyệt vọng.
Nhưng cũng có vài người mắc bệnh nhẹ có vẻ mặt đầy mong đợi, hai mắt họ rực sáng nhìn về phía tế đàn, khát vọng cháy bỏng rằng lần này có thể xuất hiện kỳ tích. Bọn họ còn trẻ như vậy, bọn họ vẫn chưa muốn chết!
Vu y diện trang phục tế thần chính thức, bà ta vừa lẩm bẩm gì đó, vừa nhảy múa xung quanh tế đàn.
Trên tế đàn là một người phụ nữ tiều tụy bị trói lại, cô mặc quần áo màu đỏ, trên mặt vẽ đầy bùa chú, đấy chính là A Nô bị xem như vật tế.
Mẹ của A Nô đứng ngay bên cạnh tộc trưởng, khóc nấc lên, gần như ngất lịm đi.