Hột Khê khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng qua vẻ sắc lạnh, tuy vậy vẫn thờ ơ nói: "Bấy nhiêu là đủ rồi, còn về đám người dùng mắt chó khinh người kia, các ngươi không cần để tâm. Rồi sẽ có một ngày, các ngươi sẽ cho bọn chúng biết rốt cuộc thì kẻ nào mới là đồ vô tích sự, ai mới là rác rưởi!"
Ánh mắt đám người Hề Giáp đột ngột sáng bừng, vẻ mặt chán nản, tự ti ban đầu đã bị quét sạch không dấu vết, họ ngước nhìn Hột Khê, đồng loạt gật đầu.
Đúng vào lúc này, Hột Khê bỗng nghe thấy giọng nói Thanh Long vang lên bên tai: "Vương phi, thuộc hạ đang ở cổng biệt viện, có chuyện cần cầu kiến."
Hột Khê kinh ngạc hết đỗi, cơ thể cô dịch chuyển tức thời, thoắt một cái đã xuất hiện bên ngoài biệt viện. Tu vi của Thanh Long đã đạt đến Kim Đan kỳ tầng cao, chỉ cần hắn muốn điều tra, đương nhiên có thể dễ như trở bàn tay phát hiện sự tồn tại của biệt viện.