Sắc mặt Lâu Vô Sương cũng rất khó coi, tuyệt chiêu Cô Lâu Cổ Kinh cuối cùng này của bà ta phải sử dụng tới chín phần linh lực, hơn nữa không cẩn thận sẽ bị phản phệ. Nếu không phải cực kỳ hận thù hoặc bị ép đến đường cùng, bà ta tuyệt đối sẽ không sử dụng.
Giờ phút này, Lâu Vô Sương đã bị sự đố kỵ che mờ lý trí. Bà ta đã sớm quên mất việc phải cướp lấy Mộc Chi Bản Nguyên, thậm chí quên cả Ngân Hồ bên cạnh vẫn rình rập như hổ rình mồi.
"Ha ha ha… Tiện nhân, có giỏi thì ngươi chặn chiêu tấn công này của ta lại đi! Không chặn được thì ngươi cứ chờ bị binh lính xương khô của ta xé xác!"
Hột Khê tránh né đòn tấn công của bộ xương khô rồi vung kiếm chém ra. Bộ xương khô bị chém đứt ngang người, nhưng nó lại nhanh chóng liền lại. Cho dù kiếm Li Thủy của cô có mang cả ngọn lửa Vô Nghiệp, thiêu đốt bộ xương khô kia thành tro tàn thì đám tro tàn đó cũng mau chóng tập trung lại, biến thành bộ xương khô một lần nữa.