Trần Quảng ngoạm một miếng thịt mãnh thú, tặc lưỡi than thở: "Vốn một trăm nghìn người của Chấn Uy quân bọn tôi theo Âu Dương công tử nương nhờ tiểu thư do hy vọng có thể trở thành hậu thuẫn cho tiểu thư, giúp đỡ tiểu thư xây dựng giang sơn. Ai ngờ, tiểu thư căn bản chẳng cần bọn tôi giúp sức đã tự mình giải quyết xong xuôi mọi chuyện. Hơn nữa, bọn tôi còn được lợi cực kỳ lớn từ phía tiểu thư, nghĩ lại thật quá hổ thẹn!"
Nhóc con Hề Lang ngồi ở trong góc đang vừa ôm vừa đút canh cho bé gái tên Tiểu Uyển, nghe vậy thì huơ huơ nắm tay nói: "Trong tương lai, bản lĩnh của cháu nhất định sẽ vượt qua tiểu thư, cháu chắc chắn sẽ có thể trở thành hộ vệ bên cạnh tiểu thư, bảo vệ tiểu thư, mọi người cứ chờ mà xem!"
Mọi người xung quanh đồng loạt bật cười ha hả. Họ vừa cười Hề Lang còn nhỏ mà lanh lợi, vừa ghi tạc ân tình của Hề Nguyệt đối với bọn họ vào lòng.