"Đây là 'tơ kén Băng Tằm'. Pháp bảo và vũ khí thông thường ở đại lục Xiêm La đều không thể cắt đứt nó, nhúng nước không tan, lửa đốt không cháy. Trong lúc vô tình ta thấy ngươi sử dụng châm bạc làm vũ khí, có lẽ sợi tơ này có thể giúp ích cho ngươi."
Hiếm khi nghe Huyền Mục nói được một câu dài đến thế, Hột Khê nghe mà sửng sốt, quên mất cả việc cảm thán tơ kén Băng Tằm độc đáo thế nào.
Cho đến khi Huyền Mục thấy cô mãi vẫn chưa phải ứng, hắn mới tò mò nhìn qua. Lúc này Hột Khê mới lấy lại tinh thần, mỉm cười nhận lấy tơ kén Băng Tằm nói: "Cảm ơn!"
Ngoài câu cảm ơn, cô cũng không biết nên nói gì khác. Người bạn này đã giúp đỡ cô rất nhiều trong thời gian ở học viện Thần Y, cũng tặng cô rất nhiều bảo vật hiếm có trên đại lục Mịch La.
Hột Khê rất muốn báo đáp hắn, nhưng đối với Huyền Mục thì những bảo bối ở đại lục Mịch La thật ra cũng chỉ là đồ tầm thường.