Hột Khê vừa mới ra khỏi phòng sách cổ đã bị Thanh Loan ngăn lại, trên mặt cô ấy nở nụ cười bí ẩn.
"Tiểu thư, đây là thư chủ nhân gửi cho tiểu thư." Thanh Loan chìa miếng ngọc giản trong tay ra, nói rồi còn nháy mắt cười với Hột Khê.
Hột Khê hoài nghi nhận lấy ngọc giản, đưa thần thức vào trong. Nội dung bên trong rất đơn giản, đó là một tấm bản đồ. Người nào đó dùng nét chữ rồng bay phượng múa viết trên một vị trí nào đó trên bản đồ: Khê Nhi, ta đợi nàng ở đây, không gặp không về.
Trong lòng Hột Khê càng hoài nghi hơn, cô đang định hỏi Thanh Loan Nam Cung Dục có ý gì thì Thanh Loan đã cười khanh khách chạy đi mất.
Hột Khê bất đắc dĩ lắc đầu cười bất đắc dĩ, chẳng biết cái tên Nam Cung Dục này giở trò quỷ gì nữa?
Thời gian đã cận kề hoàng hôn, mặt trời chầm chậm trôi về phía Tây, trời cũng ngả tối dần.