Lục Chỉ Hi cứ bay rồi ngừng bên trong rừng núi, linh lực trên cơ thể ả gần như kiệt quệ, khi ấy ả mới dừng lại tại một nơi trông có vẻ an toàn.
"Chắc hẳn chỗ này đã nằm trong khu vực ma thú cấp năm, cấp sáu rồi."
Lục Chỉ Hi tìm một hang động, chuẩn bị để tối nay ở lại đây nghỉ ngơi dưỡng sức. Ở trong khu vực ma thú cao cấp, ả sẽ không còn bị tìm thấy dễ dàng nữa.
Thế nhưng, trong giây phút đặt chân vào hang động, cơ thể Lục Chỉ Hi bỗng dưng như bị đông cứng, trong cặp mắt trợn lớn lộ ra nét kinh hoàng, ả không thể tin vào mắt mình.
Ả, ả nhìn thấy thứ gì trong hang động ư? Ả thấy đống nham thạch giống trong hang động tối qua như hai giọt nước, ả thấy đống tro từ cỏ cháy của ngày hôm qua. Thậm chí, ngay cả bộ xác khô của Thái Du cũng được đặt ở vị trí ban đầu không sai lệch một li.
"A a a a a a!" Lục Chỉ Hi hét toáng lên thảm thiết, xoay người tháo chạy khỏi cửa động như bị ma đuổi, vùi mình vào trong màn đêm tối tăm sâu hoắm.