Bà ta thật sự không nỡ từ bỏ Phượng Vũ Thiên Y, nhưng càng sợ rằng Lâu Vô Sương không lấy được Phượng Vũ Thiên Y sẽ nổi giận. Có điều nếu bà ta cứ cương quyết muốn Hề Nguyệt trả lại quần áo, chắc chắn Nam Cung Dục sẽ tức giận, sẽ làm mất lòng hắn.
Ánh mắt trào phúng của Nam Cung Hoa như những mũi kim đâm về phía Hột Khê: "Hề Nguyệt, rốt cuộc ngươi còn biết xấu hổ là gì không hả? Tìm đủ mọi cách để gả vào nhà Nam Cung ta thì thôi, giờ đến cả bảo vật gia truyền của nhà ta cũng muốn cướp. Nếu như ngươi còn có chút liêm sỉ thì ngoan ngoãn giao Phượng Vũ Thiên Y ra đây, nếu không đừng có trách ta không khách..."
Chữ "sáo" cuối cùng còn chưa kịp thốt ra, đột nhiên một luồng gió mạnh bất ngờ đánh tới. Nam Cung Hoa chỉ cảm thấy trên má trái vang lên một tiếng "bốp" thật lớn, bước chân loạng choạng, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ, khó tin.