Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Đồng Băng đã lộ ra vẻ khiếp đảm, ngược lại Nam Cung Dục bật cười trầm thấp, hắn đột nhiên phất tay ra lệnh: "Huyền Vũ, móc đan điền của hắn trước. Đừng để lại bất kỳ hậu họa."
Huyền Vũ không nói một lời, vô cùng dứt khoát tiến lên phía trước.
Hắn dùng cách tàn nhẫn, máu me nhất móc đan điền của Đồng Băng ra trước mặt mọi người, giống như cái cách hắn tra tấn Tề ma ma vào mấy canh giờ trước, hắn còn cẩn thận khâu bụng lại thay cậu ta, nhằm tránh việc cậu ta đột tử.
Trong lúc Đồng Băng vẫn luôn mồm khóc lóc kêu gào, thậm chí thét lên bằng lòng khai ra kẻ đồng lõa, song Nam Cung Dục không ngăn cản, đương nhiên Huyền Vũ cũng sẽ không dừng tay.
Mãi đến khi Huyền Vũ hoàn thành "công việc" , Nam Cung Dục mới nhìn xuống Đồng Băng đang thoi thóp từ trên cao, mỉm cười khinh thường: "Bây giờ ngươi muốn khai ra kẻ đồng lõa rồi à? Ha ha, đáng tiếc, ta lại không muốn nghe nữa."