"Chỉ cần cháu thích, miễn Hề Nguyệt là đứa bé ngoan thì dù là trai thì có sao đâu? Lẽ nào bà lại phạm phải lỗi lầm khi xưa, bởi vì quyết giữ ý mình mà cố gắng ngăn cản cha mẹ cháu, cuối cùng làm hại cả cha cả mẹ cháu chết hay sao? Không! Bà quyết không thể để mình tái phạm sai lầm năm đó được! Dục Nhi, cháu thật lòng thích thiếu niên tên Hề Nguyệt kia sao? Cháu muốn cưới cậu bé ấy phải không?"
Nam Cung Dục chỉ cười khe khẽ, quyết định không giải thích chuyện Hề Nguyệt là nữ nữa. Bà tin tưởng hắn, ủng hộ hắn, cho dù hắn muốn cưới một "người đàn ông" về làm vợ thì cũng nguyện lòng đứng về phía hắn khiến hắn vô cùng cảm động. Hơn nữa hắn cũng có thể cho Hề Nguyệt biết rằng không phải người thân nào của hắn cũng bài xích cô, mà ngược lại vẫn có người thật lòng thích cô. Chờ sau khi thành thân, hắn sẽ dẫn Khê Nhi về kính trà bà, khi ấy bà sẽ phát hiện ra Khê Nhi là con gái, chắc chắn bà vui mừng lắm đây nhỉ?