Nam Cung Hoa trầm giọng ra lệnh: "Bắt lại tên Hề Nguyệt kia cho ta. Nếu có người cản trở phản kháng thì các ngươi giết chết không có tội."
"Vâng, gia chủ!"
Ánh mắt Nam Cung Dục thoắt cái trở nên lạnh lẽo, hắn vừa định ra tay chém chết đám thị vệ của nhà họ Nam Cung này trước thì một đòn công kích nanh vuốt ma quỷ mạnh mẽ của Nam Cung Hoa rít gào chém tới.
Nam Cung Hoa đã nghĩ rất kĩ, nếu thằng cháu của lão ta coi trọng Hề Nguyệt như thế thì trước tiên lão ta phải bắt được tên Hề Nguyệt này trước. Bất kể Nam Cung Dục có tu vi cao bao nhiêu, nhưng hắn cũng chỉ là Phân Thần kỳ giống như Nam Cung Hoa. Nếu hắn che chở cho Hề Nguyệt, căn bản hắn sẽ không phải đối thủ của mình, đến cuối cùng ngược lại cả hai sẽ phải bỏ mạng dưới tay lão ta. Còn nếu hắn buông Hề Nguyệt ra để cùng chiến đấu với mình, vậy thì đám thị vệ nhà họ Nam Cung sẽ bắt sống Hề Nguyệt. Nam Cung Hoa cười lạnh, bất kể thế nào thì Nam Cung Dục và Hề Nguyệt đều không trốn thoát khỏi tay lão ta đâu.