Cậu ta tỏ ra vô cùng yếu đuối đáng thương, khe khẽ hờn dỗi trách móc Nam Cung Hâm: "Tam gia mạnh quá đi, làm cho Băng Nhi không chịu nổi mất thôi. Bây giờ Tam gia tha cho Băng Nhi được chưa?"
Nam Cung Hâm vốn đã muốn dừng cuộc mây mưa lại, giờ nhìn thấy dáng vẻ mong manh dễ vỡ này của cậu ta, ngọn lửa dục vọng lại lập tức bùng lên. Lão ta đang muốn đại chiến ba trăm hiệp thì ngoài cửa bất ngờ vang lên tiếng bước chân và tiếng gõ cửa dồn dập. Nam Cung Hâm cụt hứng, giận dữ quát lên: "Cút!" Đám người này thực sự càng ngày càng không biết xem xét tình hình, chúng dám quấy rầy lúc lão ta đang sung sướng hưởng thụ cơ đấy. Chờ lão ta xong việc sẽ đuổi hết lũ vô dụng này đi.
Ai dè người gõ cửa bên ngoài không những không lui xuống mà còn sốt sắng thúc giục: "Tam gia, mau mở cửa, là Nhị gia gửi thư, hơn nữa còn là chuyện vô cùng cấp bách."