Lục Húc Dương vội vàng cung kính đáp: "Thuộc hạ chỉ có chút tài mọn này, để đại nhân chê cười rồi." Lão ta dừng một chút rồi ngập ngừng hỏi: "Đại nhân, xin hỏi… Đã tìm được Kim Lang đại nhân chưa ạ?"
Ngân Hồ nheo mắt, ánh mắt y lóe lên sắc như gươm, "Tìm được rồi."
Lục Húc Dương lập tức ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh, nhưng chưa kịp vui mừng thì lại nghe Ngân Hồ nói tiếp: "Có điều, tìm thì tìm được rồi, song hắn đã trở thành kẻ đần độn mất trí, tu vi hoàn toàn bị phế bỏ."
"Gì cơ?" Lục Húc Dương khiếp sợ ngước lên với vẻ mặt vô cùng khó tin. Lão ta thực sự cảm thấy khiếp sợ. Ở thượng giới, tộc Thanh Đằng không phải thế lực hùng mạnh nhất, nhưng cũng là thế lực có máu mặt. Kim Lang còn là thuộc hạ đắc lực nhất dưới trướng chủ thượng. Còn ai có thể bắt Kim Lang đi, rồi biến hắn thành kẻ đần độn vậy?