Hề Nguyệt từ một người có tu vi Trúc Cơ kỳ đã nhảy vọt lên thành Kim Đan kỳ, giải trừ được độc xác sống, chữa trị cho người bị soát hồn, bây giờ lại một mình cứu hơn nửa số trưởng lão và đệ tử của học viện Thần Y. Thực lực của của cậu đã vượt qua hầu hết các trưởng lão rồi.
Tưởng viện phó cũng không biết mình nên dùng thái độ gì để nói chuyện cùng đệ tử đặc biệt này: "Đệ tử Hề Nguyệt, về chuyện... cậu có muốn trở về học viện Thần Y không?"
"Về chứ! Tại sao lại không trở về!" Tăng Thủ Nhạc vừa nghe vậy đã nóng nảy kéo Hột Khê qua một bên, nắm tay áo cô thật chặt, vểnh râu trợn mắt nói: "Lão Tưởng kia, ông nói thế là có ý gì? Lần này Hề Nguyệt lập công lớn, là bảo bối của phân viện Hoang Y bọn tôi, chẳng lẽ ông còn muốn đuổi cậu ấy ra khỏi học viện Thần Y hay sao? Tôi nói cho ông biết, nếu ông dám đuổi Hề Nguyệt đi, tôi sẽ đi cùng cậu ấy!"
"Chúng tôi cũng đi!" Người của phân viện Hoang Y không chút do dự mà kêu gào. "Hề Nguyệt đi đâu, chúng tôi sẽ đi đó!"