Tiểu Trì lập tức phấn khởi đến mức mày mắt cong cong, tròng mắt trong veo giống như thủy tinh tím phản xạ ánh mặt trời sáng chói. Cậu nắm tay Hột Khê rồi khẽ cọ mặt mình lên đó, nhỏ giọng nũng nịu: "Tỷ tỷ vui... Tiểu Trì cũng rất vui!"
Hột Khê cười nói: "Tiểu Trì, sau này ngày nào cũng phải tập luyện tâm pháp tỷ tỷ dạy đệ, không được nghỉ ngày nào, biết chưa?"
Tiểu Trì ngoan ngoãn gật đầu. Mỗi lần luyện tâm pháp Sinh Sôi Không Ngừng, Tiểu Trì đều cảm thấy cả người thoải mái. Vốn dĩ cậu không thể nào tu luyện, cũng không thể làm gì giúp ích cho tỷ tỷ, nhưng từ sau khi luyện loại tâm pháp này, cậu cảm thấy mình đã giỏi giang và thông minh hẳn lên. Nhưng Tiểu Trì không quan tâm mình có giỏi giang hay không mà cậu chỉ cần giúp được tỷ tỷ là cảm thấy rất vui rồi.
Sau khi đưa Tiểu Trì vào trong không gian, Hột Khê mới đứng dậy cùng Nam Cung Dục chuẩn bị rời đi, báo cho vua của yêu thú biết nhiệm vụ đã hoàn thành.