Nhìn thấy hòn đá chỉ còn lại một nửa, rồi lại nhìn mấy cỗ thi thể cách đó không xa, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ khó coi.
Vệ Thành Uyên sa sầm mặt mày thuận chân đá bay hòn đá, rồi mới tiếp tục nói: "Người ta gọi là không gian giam cầm là vì trận pháp này gần như không có mắt trận và tâm trận. Khi nãy nhóm người Hột Khê có thể tìm ra tâm trận là do đối phương không ngờ đến việc chúng ta có cao thủ phá giải trận pháp ở đây. Tuy nhiên, bây giờ tâm trận đã hoàn toàn bị giấu đi. Nói cách khác nơi này trở thành một không gian giam cầm hoàn toàn, từ bên trong chắc chắn không có cách nào thoát ra ngoài được. Các người đã hiểu rõ chưa?"
Đệ tử của học viện Thần Y ngơ ngác nhìn nhau, có vài người vẫn còn chưa hiểu rõ ý của Vệ Thành Uyên. Nhưng sắc mặt của một vị trưởng lão ở bên cạnh Lục Chỉ Hi đã trở nên tái mét trong nháy mắt, ông ta sợ hãi, lắp bắp kêu lên: "Ngươi… ngươi nói thật sao?"