Trong không gian giam cầm của màn sương trắng, đoàn người học viện Thần Y ồn ào không ngớt.
Lục Chỉ Hi và người của hiệp hội thầy thuốc vẫn chưa từ bỏ ý định. Bọn họ không thể động đến phân viện Hoang Y, song người của những phân viện khác đâu có ai che chở?
Trận pháp sương trắng này tiềm ẩn nhiều nguy cơ, không biết những mối nguy nào chờ ở phía sau, sao bọn họ có thể ngồi trong này chờ chết được? Thế nhưng, có người nào cam tâm tình nguyện hy sinh ư? Đương nhiên là không có!
Thế nên, toàn bộ không gian giam cầm đều loạn hết cả lên, có người khóc lóc kêu gào, có người tức giận mắng mỏ, có người phát điên, lại có kẻ thảm thương bị ném vào trong màn sương trắng.
Ở phía rất xa, có một thiếu niên cụt mất bàn tay dựa người vào cây cổ thụ, vô cùng hứng thú nhìn cảnh tượng trong màn sương trắng, trên mặt thi thoảng còn thoáng lóe lên nụ cười khát máu.