Đồng Băng vẫn luôn cắm đầu cắm cổ theo đuôi ba người bọn họ. Cậu ta rất muốn được đứng cạnh Huyền Mục, thậm chí khao khát được ngả vào lòng Huyền Mục.
Thế nhưng! Ánh mắt Đồng Băng di chuyển sang Hề Nguyệt, chỉ cần Hề Nguyệt còn đó, ngay đến một ánh mắt, Huyền Mục cũng sẽ không trao cho cậu ta.
Nghe Huyền Mục nói nơi này rất nguy hiểm, Đồng Băng bất chợt rùng mình. Cậu ta muốn bước tới gần níu chặt ống tay áo Huyền Mục, nhưng lại đành bấm bụng lặng lẽ rụt tay về.
Nam Cung Dục cũng chẳng buồn đấu khẩu với Huyền Mục, nhíu mày nói: "Nơi này trông thì có vẻ giống với những rừng rậm ma thú khác, nhưng ta vẫn cứ có cảm giác..."
Nam Cung Dục vẫn chưa nói hết câu, cách chỗ họ đứng không xa bất thình lình dội lại những tiếng hô hào vô cùng kinh ngạc.
"Yêu thú, yêu thú non, ta phát hiện ra một con yêu thú non có thể biến hình này, mọi người tới đây mà xem!"