Tuy nhiên, đúng lúc này, có một người hốt hoảng hô lên: "Huyền Mục ca ca, sao huynh lại muốn đi? Huynh không biết rừng rậm ma thú rất rất nguy hiểm à! Huynh và Hề Nguyệt ca ca có thể không đi nữa, được không?"
Sắc mặt thiếu niên trắng bệnh, ánh mắt ngập tràn lo lắng và hoang mang. Cậu ta vội vội vàng vàng xông tới túm chặt tay áo Huyền Mục, ngăn không cho hắn đi.
Bầu không khí hài hòa vui vẻ của phân viện Hoang Y thoáng chốc bị phá hỏng. Mọi người khó hiểu nhìn người vừa phá hỏng bầu không khí kia, rất nhiều người châm biếm xì xào to nhỏ.
"Đầu óc tên Đồng Băng này có vấn đề à? Huyền Mục tiền bối là ai chứ? Còn nó là cái thá gì? Dám gọi Huyền Mục tiền bối là ca ca, ghê chết mất thôi!"
"Nghe nói hắn đi cửa sau vào học viện Thần Y đấy, loại người này chẳng có tí thực lực nào đâu, ngoại trừ ôm đùi người ta còn làm gì được nữa?"