Lúc này, tâm trạng Hột Khê cũng cực kỳ buồn bực. Sau khi Huy Nguyệt tôn giả rời đi, toán người trong Mặc Cảnh Hiên kia cũng biến mất tăm mất tích chỉ trong chốc lát.
Cô và Nam Cung Dục đã lật tung cả Mặc Cảnh Hiên lên, song đừng nói là Mộc Nguyên châu hay Mộc Tinh, ngay cả chút đồ có ích cũng chẳng tìm được. Không tìm thấy Mộc Nguyên châu thuộc về Vu Khiết, có nghĩa là Vu Khiết không thể nào khôi phục lại được.
Cho dù y thuật của Hột Khê có cao siêu hơn nữa, nhưng khi đối mặt với tình huống này, cô cũng đành bó tay hết cách.
Nhìn Tiểu Li cố nén bi thương, nở nụ cười tươi rói với mình nhưng sau lưng cô lại lén lút lau nước mắt, Hột Khê thấy thương tiểu hồ ly này khôn cùng.
Còn một chuyện khác làm cô buồn bực, đó là Hột Khê nhớ rõ mình đã ném ngọc bài của Huy Nguyệt tôn giả vào không gian. Nhưng sau đó cô lục tung khắp nơi trong không gian lại chẳng mảy may nhìn thấy bóng dáng ngọc bài đâu nữa.